Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Xúc động đến nghẹn ngào khi được cài hoa Hồng trên áo!

Xúc động đến nghẹn ngào khi được cài hoa Hồng trên áo!
image Phút nghẹn ngào hoa hồng trắng biến thành hoa hồng đỏ.
Sáng ngày 01/9/2012 (nhằm 16/7 AL) vừa qua, gần 500 bạn sinh viên chúng tôi trong tổng số 670 Thiện nguyện viên Hương Sen Đại Bi đã có mặt tại Trường hạ Hưng Khánh, xã Phù Lưu Tế, huyện Mỹ Đức, TP. Hà Nội để dự đại lễ báo hiếu, trong đó buổi lễ cài hoa hồng được chúng tôi xem là ấn tượng và để lại dư âm nhất.
May mắn hôm nay ( nhằm ngày 16/7 năm Nhâm Thìn) gặp ngày Đức Phật hoan hỉ, lúc chúng tăng Trường hạ Hưng Khánh tác lễ Tự tứ an cư, chúng tôi đã dâng lời thỉnh cầu và lắng lòng nghe TT. Thích Minh Hiền- Giáo thọ sư Trường hạ Hưng Khánh thuyết giảng ý nghĩa báo hiếu ngày Vu Lan để kịp hiểu thêm về tầm quan trọng của mùa hiếu hạnh cũng như biết rõ ý nghĩa của các màu hoa cài áo.
Tiếp đó, được sự hướng dẫn của chư Tăng, toàn thể hội chúng đã bắt đầu lễ Bông Hồng Cài Áo với chủ đề: Hiểu và Thương năm 2012, bằng nghi thức niệm hương trước Tam Bảo uy linh tối thượng, cúi đầu xin Tam Bảo thường ở mười phương từ bi quang giáng đạo tràng này chứng minh cho tấm lòng thành báo hiếu này.
Đồng thời, dưới sự chứng minh của Tam Bảo, các Thiện nguyện viên đã tha thiết chí thành phát lồ sám hối với Cha Mẹ, xin được ăn năn lỗi trước, chừa bỏ lỗi sau về những điều bất hiếu với Cha Mẹ:

“Cúi đầu kính lạy mẹ cha
Ngưỡng mong mở lượng hải hà bao dung
Nguyên vì con chót bất hiếu
Từ thửa ấu thơ, sau này thành Nhân
Nay con phát lồ sám hối
Tội lỗi bất hiếu muôn đời gây ra.
Từ nay con thảo xin nguyện
Luôn nhớ nghĩa nặng song thân sinh thành.
Hoặc đã vì con trầm luân
Nhiều đời sinh tử khổ nan muôn trùng 
Ngưỡng cầu minh chứng lòng con
Nghiêng mình kính lễ sắt son một niềm
Cầu cha mẹ trọn phúc duyên
Nghiêng mình kính lễ vô biên nguyện cầu
Nguyện đem hiếu đạo làm đầu
Nghiêng mình kính lễ ân sâu đáp đền
Kính bạch trên Tam Bảo chứng minh!
Chúng con vừa nói ra những lỗi lầm, tỏ bày tâm niệm sám hối tới Cha Mẹ. Mong nhờ uy thần Tam bảo gia hộ, công hạnh chúng tăng minh huân, khiến tội căn chúng con thuyên giảm, tội lỗi được trừ diệt.
Chúng con cúi xin Quý Thấy với lòng từ vô duyên trùm khắp, hễ có cảm thì liền thông, xin nguyện thương xót, rủ lòng hộ niệm cho cha mẹ đã mất thì thần thức được sinh thiên, mãi mãi thoát khỏi đường ác còn những người sống thì sống thọ ở nhân gian, thường không bệnh tật khổ não, thiện căn càng kiên cố, chính tín thêm sâu xa, hết thảy thoát khỏi luân hồi, mạng chung sinh về An Dưỡng.
Nam Mô Hoan Hỷ Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát."
Sau khi nghe được sự sám hối của các Thiện nguyện viên, chư Tăng đã tán than công đức sám hối: “… Như chiếc áo bẩn lâu ngày, vừa rồi các bạn đã mang đi giặt thật cẩn thận, nay đã sạch sẽ, thơm thảo nhiều hơn. Mong tất cả các bạn thường xuyên giữ gìn áo đừng để bẩn, khi bị bẩn thì phải giặt bằng sự sám hối thật tâm nơi mình cho sạch chiếc áo” của các bạn trẻ và cầu chúc cho tất cả đấng sinh thành từ nhiều đời cũng như hiện đời luôn được an vui.
Chúng tôi rất xúc động không biết nói gì hơn vì vừa được qúy Thầy chứng minh sự phát lồ sám hối này, vừa chúc phúc, chú nguyện cho bản thân cùng gia đình, sau đó, các bạn đã hướng tâm thành về Tam Bảo mười phương, về chư tôn Thiền đức hiện tiến xin được cầu thỉnh cử hành nghi thức lễ Vu Lan Thắng Hội để hội chúng được ân chiêm công đức quý Ngài.
Sau khi tụng kinh Vu Lan và Kinh Báo ân Phụ Mẫu để cầu an cho hai đấng sinh thành cũng như hồi hướng công đức tụng kinh này đến nhiều đời cha mẹ trước thì tất cả Thiện nguyên viên đã đều đồng quỳ, hướng tâm nghĩ về tâm tình công Cha- nghĩa Mẹ sinh thành:

Bởi vì Mẹ là tình yêu, là sự sống là hạnh phúc. Mẹ là món quà vĩ đại nhất mà tạo hoá đã ban tặng cho ta. Mẹ là suối nguồn của yêu thương là cả tình thương chẳng xói mòn. Chúng ta sẽ không thể đứng vững giữa cuộc đời này nếu không có Mẹ.
Và đừng để đến khi mẹ mất rồi chúng ta mới ân hận và nuối tiếc rằng: Trời ơi! con sống với mẹ bao năm mà lúc nào cũng chỉ nhìn thoáng qua, trao đổi vài câu ngắn ngủi, xin tiền mua quà vặt, đòi hỏi mọi chuyện, gây ra biết bao rắc rối làm mẹ buồn phiền mà con không biết một lần hỏi lấy mẹ: Mẹ ơi! mẹ có mệt không? Mẹ có thèm ăn gì không? Mẹ ơi! con thương mẹ nhiều lắm! Còn Cha còn mẹ là con còn diễm phúc. Mất Cha, Mẹ rồi như địa ngục trần gian.
Một lúc nào đó bạn hãy ngắm nhìn mẹ thật kỹ, thật lâu, nhìn vào dáng đứng dáng ngồi, nhìn vào khuôn mặt khắc khổ tảo tần nhưng luôn rạng ngời niềm tin về phía trước. Kẻo mai này chúng ta hối hận cũng không kịp nữa đâu… Mai này chúng ta chỉ có thể  tìm mẹ nhớ mẹ trong những ký ức mà thôi!
Kính lạy Mẹ, kính lạy cha! Con đã quá thờ ơ trước ân nghĩa sinh thành của cha mẹ, người suốt đời lo cho con tất cả, vậy mà chưa một lần con nghĩ tưởng để báo ân. Cho dù có đối diện với tử sinh mẹ vẫn nghĩ về con. Mẹ thương con đây là sự thật không gì thay đổi được. Giữa cuộc đời này, tất cả đều có thể thay đổi nhưng tình mẹ giành cho con và tấm lòng của Mẹ giành cho con mãi  mãi không đổi thay. Mẹ – nghĩa là mãi mãi cho đi không đòi lại bao giờ. Mẹ là bầu trời, là mặt đất, là vầng trăng.
Những đoá hồng của Mẹ, của Cha vẫn mãi nồng thắm sưởi ấm cho ta dù giữa giá rét đêm đông hay những ngày hoang vu, lạnh lẽo. Đoá hồng ấy ngọt ngào trìu mến nhất như chắt chiu bao thương yêu và vắt cạn máu trong tim để dành trọn cho người con yêu dấu! Bạn hãy cài hoa và hướng nguyện về mẹ cha mình những gì thiêng liêng cao cả nhất, hãy khắc mãi trong trái tim hồng hình bóng của cha mẹ thương yêu.
Hàng trăm con người đã khóc. Tiếng nấc nghẹn ngào khi chợt nhận ra cha mẹ đã vất vả, lo lắng thế nào để mình có ngày hôm nay, tiếng khóc thút thít vỡ òa trong sự sám hối về những lỗi lầm vô tình đã làm cha mẹ buồn phiền, để rồi hạnh phúc khi nhận được bông hồng đỏ thắm mà bạn mình cài lên ngực trái. Hạnh phúc vì các bạn còn cha, còn mẹ để còn được báo hiếu, đền ơn.
 




"Tôi không khóc khi cài hoa trắng

Vì trong hoa, tôi thấy mẹ tôi cười"

Bằng lòng từ bi vô lượng, vô biên, các Thầy đã giúp các bạn tôi thay bông hoa hồng màu trắng trên ngực trái bằng một bông hồng đỏ thắm trong sự hoan hỉ của tất cả mọi người.



Tôi xin gửi tới bài thơ của bạn Nguyễn Quang Minh đã cảm tác ngay khi chứng khiến phút xúc động này :
Ôi bạn tôi ơi ! bạn ơi xin đừng khóc
Nhìn bạn buồn, giọt nước mắt tôi rơi
Xin nước mắt đừng lăn dài trên má bạn
Hãy lăn vào nhuộm đỏ cánh hồng kia.
Con cảm ơn thầy cánh hồng đỏ thắm
Thầy đã cài lên ngưc áo bạn con
Một màu hoa chứa trọn cả một niềm
Một màu hoa xua tan đi quá khứ.
 
Và cũng không ai biết rằng ở mùa Vu Lan này, thân mẫu của Đại đức Thích Minh Đồng cũng đã về nơi miền cực lạc, nếu như ĐĐ. Minh Tri không thay mặt toàn thể hội chúng, tri ân đến người đã sinh thành ra Thầy Trụ xứ chùa Hưng Khánh.
 
Tiếp đến là phần thắp đèn hoa đăng được tổ chức ngay sau đó, với những ngọn nến lung linh, huyền ảo được thắp sáng từ những trái tim của những đứa con khi nhớ về cha mẹ. Đặt ngon đèn trước ngực, tất cả cùng lắng nghe con tim mình khi nghĩ tới tình cha nghĩa mẹ, để cùng cầu siêu, cầu an, mong cho cha mẹ tại tiền tăng long phước thọ, cha mẹ quá vãng siêu sanh Tịnh Độ.
 
Cuối buổi lễ, các bạn cùng chung tay xếp chữ hình TÂM HIẾU bằng chính những ngọn đèn hoa đăng, đọc thơ và hát vang những khúc ca về mẹ, về cha. Buổi lễ hoa hồng cài áo đã kết thúc một buổi tối đầy ý nghĩa trong sự xúc động đến nghẹn ngào của tất cả những người tham gia.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét