Trong mưu cầu kế sinh nhai, những phương tiện thường lại đánh đồng
với hạnh phúc, nhiều người đã vi phạm luật pháp, bỏ rơi đời sống đạo đức. Đó
không được gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc theo quan niệm Phật giáo phải gắn liền với đời sống đạo đức và sự chuyển
hóa tâm linh. Bản chất của hạnh phúc liên hệ đến con đường trung đạo chứ
không phải trải qua những nỗi khổ niềm đau
để có được nó. Thời gian để đạt
hạnh phúc lệ thuộc vào phương pháp và sự hành trì. Nếu đi đúng thì thời gian có thể rất ngắn, bằng
ngược lại, có thể phải mất vài chục năm
nhưng cũng chẳng đi tới đâu. Phương pháp hạnh phúc phải gắn liền việc thực hành bát chánh đạo, có
lòng tin, sức khỏe, sự trung thực, siêng bỏ ác làm lành, và trí tuệ về sinh diệt
của sự vật hiện tượng thì chúng ta mới có được giá trị an lạc trong đời sống
hiện tại này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét